Những Điều Nhỏ Bé Giữ Lại Một Trái Tim Đang Mỏi Mệt

Có bao giờ bạn cảm thấy mình đang sống quá nhanh – đến mức bỏ quên chính mình? Tôi từng như vậy. Những buổi sáng dậy muộn, vội vã lao ra đường. Những chiều tan làm chỉ muốn ngả lưng xuống giường và tắt cả thế giới đi. Có những hôm tôi ăn vội gói mì, nhìn điện thoại trống trơn tin nhắn, và tự hỏi: “Mình đã đánh mất điều gì rồi?” Rồi một hôm nọ, tôi dọn lại tủ đồ cũ. Giữa đống giấy tờ, hóa đơn, vải vóc lộn xộn, tôi tìm thấy một chùm chìa khóa cũ. Gỉ sét. Nhưng treo lủng lẳng trên đó… là một chú gấu bông nhỏ. Không to hơn ngón tay, sờ vào vẫn còn mềm. Tôi không nhớ ai đã tặng, hay mua nó khi nào. Nhưng khi nhìn thấy, tim tôi nhói lên – theo một cách lạ lùng. Cảm xúc ùa về như một cơn sóng dịu dàng. Tôi nhớ lại quãng thời gian mình từng mơ mộng, từng tin rằng một món đồ nhỏ cũng có thể chứa đựng cả thế giới. Từng nghĩ rằng một chiếc móc khóa xinh xắn cũng có thể làm ngày mới tươi sáng hơn. Tôi đã bỏ quên những điều đó. Vì lớn lên. Vì bận rộn. Vì người lớn bảo "phải thực tế hơn....